CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 
phan 37

 Ở trong lòng cô lẩm bẩm một cái tên, giống như làm như vậy có thể quên đau đớn, để cho giờ phút này nhanh chóng trôi qua.

Bàn tay lớn của người phụ nữ, vuốt ve trên dưới toàn thân cô, trên da thịt của cô đã nổi lên một mảng da gà.

Đang lúc cô cực kỳ tuyệt vọng, bỗng nhiên một người đàn ông dùng khí thế sét đánh không kịp bưng tai ôm cô lên, đá nhanh mấy cái, đá tan tát những người phụ nữ muốn cưỡng bức cô.

Lạc Tích Tuyết thấy người bên người mình, rất lâu không có động tĩnh, cô từ từ mở to mắt.

Đập vào mắt, là gương mặt anh tuấn chứa đầy lo lắng.

Lãnh Khinh Cuồng đau lòng nhìn cô, giờ phút này Lạc Tích Tuyết nằm trên mặt đất quần áo không chỉnh tề, vết thương phủ đầy trên thân thể nhỏ bé yếu ớt, cô lạnh run .

Làm hắn đau lòng nhất là giờ phút này ánh mắt vô tội hoang mang của cô, cặp con ngươi thương cảm nhẹ nhàng chớp động, hình như không biết được là hắn tới.

"Em, không sao chứ?" Lãnh Khinh Cuồng cầm chặt bàn tay nhỏ bé lạnh lẽo của cô, từ từ đỡ cô dậy từ trên mặt đất, thấp giọng quan tâm hỏi.

Lạc Tích Tuyết vẫn rơi lệ, cô mở to hai mắt ngơ ngác nhìn người đàn ông trước mắt, không kịp phản ứng mọi thứ vừa mới xảy ra.

Nhưng mà, nhiệt độ ấm áp trong lòng bàn tay của hắn, ấm áp khiến cho nàng không cảm thấy sợ hãi nửa.

Lãnh Khinh Cuồng thấy cô nức nở, kinh sợ quá độ gần như không nói nên lời, hắn không nhịn được vươn hai tay ra, ôm cô vào trong lòng.

"Không sao, cái gì cũng chưa xảy ra không có việc gì , không có việc gì rồi." Lòng cô vẫn còn sợ hãi.

Nhớ tới một màn vừa rồi hắn liền sợ hãi, nếu không phải gần đây hắn có bạn gái mới là giáo viên ở trường học này , hôm nay hắn cũng sẽ không cố ý lái xe đến đón bạn gái đi ăn cơm, đúng lúc thấy mấy người phụ nữ không có ý tốt bao vây Lạc Tích Tuyết, hắn một mặt ngạc nhiên nghi ngờ, một mặt liền đuổi theo nhìn xem.

Không nghĩ tới quả thực xảy ra chuyện.

Mấy người phụ nữ này, sau khi nhìn thấy hắn, đều đã sợ tới mức chạy trốn hết rồi.

Lãnh Khinh Cuồng ôm chặt Lạc Tích Tuyết vào trong ngực, lo lắng hỏi: "Tích Tuyết, rốt cuộc là em đã đắc tội với người nào? Vì sao bọn họ muốn đối phó em như vậy?"

Lạc Tích Tuyết chỉ ôm đầu, cuộn tròn thân thể lại khóc.

Muốn cô nói với hắn như thế nào, là vì cô cùng em trai lên giường, cho nên làm bạn gái em trai mất hứng, mới tìm cô gây phiền phức .

Căn bản là cô khó có thể mở miệng.

"Em không sao " Lạc Tích Tuyết cố nén cảm xúc đau khổ, muốn nói bản thân mình không có việc gì, để cho Lãnh Khinh Cuồng có thể rời khỏi, nhưng mà nước mắt lại không thể khống chế được rơi xuống.

Trải qua chuyện vừa rồi, cô bị hù dọa không nhẹ.

"Anh đưa em đến bệnh viện, em bị thương rồi!" Lãnh Khinh Cuồng nhìn thấy dấu móng tay cùng hôn ngân trên người cô, chỉ cảm thấy vô cùng chói mắt.

Hắn lập tức cởi áo khoác, khoác lên trên người Lạc Tích Tuyết, đỡ cô đi khỏi trường học lên xe của hắn.

Lạc Tích Tuyết gật gật đầu, bộ dáng hiện tại của cô, đúng là không thể về nhà .

Chỉ là vừa đứng lên, dưới chân lại tê rần, xém chút là té ngã.

"Em làm sao vậy?" Lãnh Khinh Cuồng quay đầu, khẩn trương hỏi.

Lạc Tích Tuyết đỡ lấy hai đầu gối của mình, nhíu mày: "Chân bị chuột rút rồi."

Lãnh Khinh Cuồng hiểu rõ ôm cô lên, thương tiếc vuốt vuốt mái tóc của cô: "Anh ôm em đi."

Lạc Tích Tuyết không có cự tuyệt, chỉ là uất ức rúc vào trong lòng Lãnh Khinh Cuồng, nén nước mắt trong lòng.

Nếu không phải hắn ôm cô, bộ dáng bây giờ của cô, cô thực không có can đảm đi ra cửa chính trường học.

"Tích Tuyết, đừng khóc, có đau không?" Lãnh Khinh Cuồng cúi đầu, giọng nói mềm nhẹ hỏi.

Lạc Tích Tuyết lắc đầu, lại gật gật đầu, trong đầu rối loạn bất an.

Thực ra trên người vẫn rất đau, e rằng nơi bị mấy cô gái kia đụng vào đã nổi lên cục xanh cục tím , nhưng thân thể đau đớn, vẫn thua kém với trái tim bị đả kích làm cô càng thêm đau khổ, về sau sẽ để lại ám ảnh trong lòng cô.

"Không có việc gì , đừng sợ, lát nửa chúng ta đến bệnh viện, bác sĩ xem xong rồi nghĩ ngơi vài ngày, thì sẽ không có chuyện gì." Lãnh Khinh Cuồng vỗ nhẹ phía sau lưng cô, nhẹ giọng an ủi cô.

Lạc Tích Tuyết rưng rưng gật gật đầu, cảm kích vùi vào trong lòng hắn: "Cám ơn anh!"

"Không cần khách khí, coi như anh làm chuyện tốt miễn phí một lần, không biết có thể cho là anh chuộc tội vì những chuyện xấu trước đây hay không." Lãnh Khinh Cuồng tà mị nháy mắt với cô.

Trong lòng Lạc Tích Tuyết được trấn an một chút, người đàn ông này, lúc này vẫn còn không quên nói đùa.

"Thì ra tan học không về nhà đúng giờ, là ở đây hẹn hò." Một tiếng nói âm lãnh quen thuộc bay tới.

Lạc Tích Tuyết vừa quay đầu nhìn, không nghĩ tới thì ra là em trai Lạc Thiên Uy.

Chỉ thấy hắn bày ra gương mặt lạnh lùng, trong đôi mắt đen sáng gần như muốn phun ra lửa, gắt gao nhìn chằm hai người ôm nhau, nhiệt độ khắp người gần như đều đã rớt xuống không độ.

Sát khí tràn ngập.

Trong lòng Lạc Tích Tuyết có linh cảm không tốt, cô níu vạt áo Lãnh Khinh Cuồng, ý bảo hắn để cô xuống.

Chỉ là, cô còn chưa kịp đứng vững, đã thấy Lạc Thiên Uy xông tới, tách cô và Lãnh Khinh Cuồng ra, đánh tới một quyền thật mạnh.

Lãnh Khinh Cuồng không né tránh, miễn cưỡng chịu một quyền, máu mũi liền phun ra.

"A! Lãnh Khinh Cuồng" Lạc Tích Tuyết kinh hãi hô to, muốn đi qua xem vết thương của Lãnh Khinh Cuồng, lại bị Lạc Thiên Uy chặn ngang kéo vào trong lòng.

"Buông, Lạc Thiên Uy, sao anh lại không phân tốt xấu đánh người lung tung." Lạc Tích Tuyết phẫn nộ trừng mắt em trai mình, nói như thế nào thì Lãnh Khinh Cuồng cũng cứu cô, sao hắn có thể đánh người ta?

"Ai cho hắn đụng em!" Lạc Thiên Uy tức giận, vẻ mặt u ám, hai tròng mắt hung ác nham hiểm trợn nhìn Lãnh Khinh Cuồng, tàn nhẫn cảnh cáo: "Sau này nếu anh còn dám đụng vào cô ấy, tôi liền chặt đứt hai tay của anh."

"Lạc Thiên Uy, mời nói chuyện khách sáo với bạn tôi một chút, anh dựa vào cái gì mà đánh người lung tung?" Lạc Tích Tuyết đẩy em trai một cái, bức tức cũng dâng lên.

Cô vì hắn mới bị người ta ức hiếp, nhưng không ngờ, hắn vừa tới liền đánh người đã cứu cô Lãnh Khinh Cuồng, cũng không hỏi rõ vừa xảy ra chuyện gì, hắn cho rằng hắn là ai vậy.

"Em giúp hắn? ? ?" Lạc Thiên Uy không thể không nghi ngờ nhìn cô, trong mắt có đau xót.

Lạc Tích Tuyết tức giận trừng em trai: "Không sai, anh không hỏi rõ ràng tình huống liền đánh người lung tung, quả thực là một người ngang tang bạo ngược, cần phải xin lỗi người ta!"

"Em muốn tôi xin lỗi anh ta! ?" Lạc Thiên Uy bị tổn thương rống to.

Lạc Tích Tuyết thấy vẻ mặt ngang bướng của em trai, chắc cũng sẽ không xin lỗi.

Cô trợn mắt nhìn hắn, xoay người đi tới bên cạnh Lãnh Khinh Cuồng, thấy bên khóe miệng hắn đều đã chảy máu, liền cảm thấy rất áy náy.

Nói như thế nào hắn cũng đã cứu mình, lại bị em trai không phân biệt nguyên nhân đánh một quyền, cô thật sự cảm thấy rất áy náy.

"Thực xin lỗi, Lãnh Khinh Cuồng, là em liên lụy anh rồi !" Trên mặt của côtràn ngập xin lỗi.

"Không có việc gì, em trai của em cũng là lo lắng em." Lãnh Khinh Cuồng nhún nhún vai, đưa tay lau vết máu trên khóe miệng, chuyển mắt dự định giải thích với Lạc Thiên Uy: "Uy thiếu, thực ra vừa rồi"

"Tôi cảnh cáo anh, cach xa Lạc Tích Tuyết một chút!" Lạc Thiên Uy cắt ngang hắn, vẻ mặt cự tuyệt ngoài ngàn dặm.

Nói xong, hắn chặn ngang ôm lấy eo Lạc Tích Tuyết, ở cửa trường học, trước mắt bao nhiêu người, nhét cô vào của xe riêng của hắn.

Lạc Tích Tuyết bị đặt ở hàng ghế phía sau có màn che, tiếp theo Lạc Thiên Uy cũng ngồi vào ôm lấy cô, nhưng cô không có nhìn hắn, mà là xoay đầu đi, tầm mắt vẫn ngóng nhìn về hướng Lãnh Khinh Cuồng ngoài cửa sổ.

Cô thật sự cảm thấy rất áy náy, hắn cứu cô, cô còn không kịp nói cảm ơn và áy náy, đã bị e trai vừa hiểu lầm vừa cưỡng ép đưa đi.

Em trai đây là tại phát tát tính thiếu gia, bản thân không phân tốt xấu liền đánh người, đánh người còn không xin lỗi, thật là không nói đạo lý .Cô lại không bao giờ để ý đến hắn nửa.

Chiếc xe màu đen có rèm che ở trong tầm mắt của mọi người không nhanh không chậm khởi động chạy đi, từ đầu tới cuối Lạc Tích Tuyết lo lắng nhìn về phía Lãnh Khinh Cuồng ngoài cửa sổ, ánh mắt của cô trước sau cũng không thay đổi.

"Làm sao vậy, em luyến tiếc anh ta?" Lạc Thiên Uy vươn ngón tay nắm cằm Lạc Tích Tuyết, ý vị thâm sâu nguy hiểm hỏi.

Lạc Tích Tuyết hất tay hắn ra, giận dữ trợn mắt nhìn hắn: "Sao anh lại muốn đánh anh ấy?"

Đôi mắt Lạc Thiên Uy tối sầm u ám, giữa con ngươi có loại cảm xúc xoay chuyển thâm thúy khó dò: "Tôi đánh anh ta, em đau lòng rồi sao?"

"Anh không nên tùy tiện đánh người." Lạc Tích Tuyết tức giận mắng mỏ.

"Anh ta không nên tùy tiện đụng vào em." Lạc Thiên Uy ẩn nhẫn lửa giận, ôm Lạc Tích Tuyết vào trong ngực mình, cô là của hắn, hắn chỉ có thể cho phép trên thân thể cô có mùi của hắn, những tên đàn ông khác tuyệt đối không được.

"Ánh ngang ngược không nói phải trái!" Lạc Tích Tuyết quả thực cảm thấy không thể nói lý với em trai, cô phẫn nộ đẩy hắn ra, nổi giận kêu lên: "Anh không nên đụng tôi!"

Toàn bộ đều là hắn làm hại, nếu không phải hắn, thì sao Annie Na có thể tìm cô gây phiền phức, lúc cô bị những người phụ nữ kia ức hiếp, hắn đang ở đâu? Liền không phân biệt nguyên nhận đánh người lung tung, cũng không biết hỏi một chút rốt cuộc là cô đã chịu bao nhiêu uất ức, cô thật sự rất tức giận.

Lạc Thiên Uy nhăn đầu lông mày, nhìn động tác kháng cự của cô, lòng của hắn không hiểu sao liền không vui.

Vừa mới cùng người đàn ông khác ôm ôm ấp ấp, lúc này lại chống đẩy hắn ra, chẳng lẽ cô có người đàn ông khác rồi hả ? Là tên Lãnh Khinh Cuồng kia sao?

Hắn lại vươn tay, không để ý phản kháng cùng vùng vẫy của Lạc Tích Tuyết, lại ôm cô vào trong ngực mình, một bàn tay theo cổ áo của cô dò xét đi vào.

"Buông! Anh không nên đụng tôi!" Lạc Tích Tuyết xấu hổ và giận dữ trừng Lạc Thiên uy, giống như trên người hắn có vi khuẩn sẽ lây bệnh cho nàng, cô chán ghét, càng bài xích!

Lạc Thiên Uy thấy cô như thế, càng thêm tức giận, trực tiếp đưa tay vào trong áo lót của cô thăm dò, vuốt ve trước ngực no đủ của cô, tận tình vuốt ve.

"A! Anh" Lạc Tích Tuyết khó có thể tin hành động của em trai, muốn mở miệng ngăn cản, lại sợ tiếng kêu của mình bị tài xế phía trước nghe thấy, chỉ có thể xấu hổ và giận dữ trừng hắn.

Lạc Thiên Uy chèn ép thân thể lên, ấn cái nút bên chỗ ngồi một cái, phía sau ô tô được tấm màn đen che chắn.

Trong không gian nhỏ hẹp chỉ còn lại hô hấp cùng tiếng tim đập của hai người.

Hắn lập tức xốc áo đồng phục của Lạc Tích Tuyết ra, cởi bỏ mấy nút áo trước ngực, không chút do dự vùi đầu vào nơi cao ngất mềm mại của cô, môi ra sức hút thượng, ngậm chặt ——

Chương 108: Ác Ma Không Hơn Không Kém


Edit: fpurplebrown23

“Em trai, a không cần”. thân thể Lạc Tích Tuyết khẽ run, đôi mắt đẹp chớp động lo lắng cùng hoang mang, cô sợ hãi hét lên.

Bọn họ bây giờ vẫn còn ở trong xe, cửa sổ xe không đóng, tại sao em trai có thể cởi y phục của cô mà hôn ngực cô chứ?

Ngày, cô quả thật khó có thể tiếp nhận, vừa mới chút nữa bị đám người kia sỉ nhục, hiện tại lại bị em trai đùa giỡn như vậy, cô thật là ngay cả lòng cũng muốn chết rồi.

“Lạc Tích Tuyết, những vết bầm tím trên người em là sao ?” Lạc Thiên Uy nắm được cằm của cô, ép cô đối mặt với mặt lãnh khốc của hắn, âm thanh lạnh lẽo tới tận xương.

“Không liên quan gì tới anh!”. Lạc Tích Tuyết quay đầu ra chỗ khác, bản năng không muốn để ý tới hắn. Trong lòng cô mâu thuẫn gay gắt với hắn.

“Không nói?” Lạc Thiên Uy lại gần, không vui nheo mắt, tầm mắt lửa nóng quét qua toàn thân của cô, sức lực trong tay tăng nhanh vuốt ve ngực cô.

Một chút sau, sức lực không mạnh cũng không nhẹ, khiến toàn thân Lạc Tích Tuyết cảm thấy hết sức rõ ràng, đồng thời càng cảm thấy càng thêm nhục nhã.

Nước mắt cứ như vậy mà chảy xuống, uất ức trong lòng cô vô tận, hai vai sợ hãi run rẩy.

Cô muốn rời ra, nhưng Lạc Thiên Uy tà ác càng nắm càng chặt.

“Thiên Uy, không cần, anh bỏ qua cho tôi đi, chúng ta đang ở trên xe đấy a….?” Lạc Tích Tuyết nhăn mày lại, chỉ có thể cùng em trai thỏa hiệp.

“Biết sợ?”. Lạc Thiên Uy khẽ chạm vào môi đỏ mọng của cô, môi mỏng nâng lên một đường cong tà ác: “Ha ha, không cần lo lắng, đây là kính phản quang, xem ở bên ngoài không thấy”.

Lúc này các động tác kích thích trong thân thể tà ác của hắn đều bị cô tránh né, Lạc Tích Tuyết càng sợ càng muốn kháng cự, hắn lại càng muốn ở chỗ này ăn cô.

Hắn để tay xuống vuốt ve cô, ngược lại ôm lấy hông của cô, môi mỏng bật hơi ở trên vai cô, hai cánh tay vòng quanh thật chặt lấy cô.

Thân thể Lạc Tích Tuyết run lên, nụ hôn của hắn đã trợt xuống cô của cô, bắt đầu hướng quai xanh trắng nõn tiến công.

Lòng của cô đột nhiên vô cùng hoảng loạn, đua tay khước từ lồng ngực của hắn:

“Không….không nên, tôi không muốn ở chỗ này!”.

Ngón tay nhỏ bé của cô khước từ bộ ngực da thịt của người đàn ông, giống như là đốt lên ngọn lửa trên người của hắn, Lạc Thiên Uy nhịn cảm giác lửa nóng sôi trào, cầm tay ngọc ngà của cô, liếm láp qua, bật ra một tia cười khẽ: “Tích Tuyết, động tác này của em tôi có thể lý giải là muốn mời mọc tôi sao?”

“Tôi không có!”. Lạc Tích Tuyết hơi đỏ mặt, lập tức xấu hổ phản bác.

Lạc Thiên Uy cười câu hồn, tròng mắt nóng bỏng thật sâu nhìn vào đôi mắt của cô: “Không

phải muốn mời mọc sao? Hay chính là đang dụ dỗ đây?”

“Tất cả đều không phải ưm”. Cô không kiên nhẫn quát, lại thấy Lạc Thiên Uy đã cúi đầu xuống, hôn ngăn lại đôi môi của cô.

Lưỡi của hắn linh hoạt thăm dò vào, không lưu lại một chút đường sống nào tiếp tục dây dưa, khiến Lạc Tích Tuyết không có cách nào thở được.

# đã che giấu #

Lạc Thiên Uy ôm cô vào trong lòng chặt một chút, chặt chẽ nhồi vào cô.

Đợi cô thích ứng, hắn mới từ từ luật động.

Trong không gian thu hẹp, hắn không thể nắm chặt eo của cô tận tình từ trên xuống dưới, không thể làm gì khác ngoài cắn răng chịu đựng, ôm cô ở trong khuỷu tay, từ từ cọ xát.

Lạc Tích Tuyết không dám phát ra bất kỳ âm thanh gì, sợ hãi bị tài xế trước mặt nghe được, cô chỉ có thể ngấm ngầm chịu đựng, giống như tiếng nức nở nghẹn ngào cực nhỏ như tiếng mèo, núp ở trong ngực Lạc Thiên Uy, lắng nghe nhịp tim cực nhanh của hắn.

Thì ra hắn cũng biết sợ, chỉ là cảm giác vụng trộm kích thích như vậy, khiến cho hắn không biết mệt một lần rồi lại một lần chơi đùa, không ngừng nếm thử.

Lúc này, xe đi qua một trạm thu phí, bánh xe liên tiếp lăn chậm lại dần, xe chậm lại mang lại cảm giác hơi sóc lên.

Lạc Thiên Uy thừa dịp bánh xe lăn qua một chậm lại, tiếp tới va chạm nặng nề, bàn tay đè lại vào ngực Lạc Tích Tuyết, không cô không kêu được.

Thân thể Lạc Tích Tuyết truyền đến cảm giác một hồi run rẩy, cảm giác xa lạ lại quen thuộc khiến cô xấu hổ chui vào trong ngực Lạc Thiên Uy, cũng không thể ngóc đầu lên được.

Tại sao cô có thể, phản ứng với em trai như vậy chứ?”

Cô không phải hận hắn đối xử với chính mình như vậy sao? Tại sao thân thể lại có thể theo bản năng đáp lại hắn chứ?

Cô quả thật xấu hổ vô cùng.

“Ha ha, thì ra là Tích Tuyết cũng muốn anh sao?”. Môi mỏng của hắn nâng lên, tràn đầy hứng thú liếm vành tai của Lạc Tích Tuyết, mà động tác ở phía dưới cũng tăng nhanh lúc này.

Nếu thân thể của Tích Tuyết cũng như vậy khẩn cầu hắn, hắn cũng không cần chịu đựng cái gì nữa, công chiếm, đoạt lấy trong thời gian này là quan trọng nhất.

Trong sườn xe một đường lắc lư, kéo theo tiếu tấu kích thích, trên đường trở về biệt thự nhà họ Lạc trình diễn.

Khi đến lúc xe dừng ở cửa biệt thử nhà họ Lạc, toàn thân hai người đều đầm đìa, quần áo xốc xếch.

Như vậy xuống xe hiển nhiên sẽ bị hoài nghi.

Lạc Thiên Uy đè nén lửa giận, nghĩ thầm: Tài xế này mở nhanh như vậy làm gì? Anh muốn còn chưa đủ đây sao?

“Đến đây!”. Lạc Tích Tuyết chui ở trước ngực hắn, nhỏ giọng nhắc nhở hắn: “Mau ra đây!”.

Nhưng Lạc Thiên Uy cũng không nghĩ như vậy mà thả cô ra, hắn híp mắt, đem âu phục treo bên cánh tay, cứ ôm Lạc Tích Tuyết như vậy xuống xe.

“A? Anh”. Lạc Tích Tuyết quả thật khó tin, người đàn ông tà ác, như vậy cũng quá đáng thôi.

Bọn họ cứ xuống xe như vậy, dưới ban ngày ban mặt, thân dưới quấn quanh thật chặt cùng nhau, nếu bị người giúp việc phát hiện ra thì làm sao đây?

Cô liều mạng đánh hắn, ý bảo Lạc Thiên Uy để cô ra, đặt cô về trong xe.

“Đừng động!”. âm thanh Lạc Thien Uy khàn đục quát, hạ thân còn có dính của cô một chút.

Cô không biết mình bây giờ đối với hắn quyến rũ thế nào sao? Trêu chọc hắn nữa, không chừng bây giờ hắn liền đè cô xuống mặt đất hung hăng muốn cô.

“Anh” Lạc Tích Tuyết cắn môi, mặt đỏ bừng tức giận, nhưng không nên mắng hắn, chỉ có đè nèn tức giận.

Lạc Thiên Uy cứ như vậy ôm cô, hương biệt thư nhà họ Lạc đi tới.

Dọc theo đường đi đều có người nhìn, Lạc Tích Tuyết cả mặt đỏ bừng trốn vào trong ngực Lạc Thiên Uy, cô thật sự không còn mặt mũi nào thấy người nữa.

Nhưng Lạc Thiên Uy đâu, mỗi một bước đều cố ý để tốc độ nặng, đi vài bước liền hung hăng đặt cô hạ xuống, vừa mới đến cửa phòng, cô thiếu chút nữa là run rẩy.

Vừa định tức giận cắn ngực Lạc Thiên Uy, lúc nào lại có một người phụ nữ chợt ra nghênh tiếp.

“Đại tiểu thư, thiếu gia, hai người đã trở lại!”.

Cung kính kêu xong, cô thuận thế đưa tay ra, muốn cầm lấy âu phục trên cánh tay Lạc Thiên Uy.

Lạc Tích Tuyết sợ lập tức ngăn cản: “Không nên tới!”.

Người giúp việc sững sờ, không hiểu đại tiểu thư sao vậy?

Mắt lạnh Lạc Thiên uy liếc nhìn cô: “Thân thể tiểu thư không thoải mái,tất cả các người đi xuống đi, tôi trực tiếp đưa chị ấy về phòng nghỉ ngơi”.

Người giúp việc yên lặng gật đầu, khó trách tiểu thư lại muốn thiếu gia ôm trở lại.

Lạc Thiên Uy ôm Lạc Tích Tuyết trở về gian phòng, vừa đi vào, còn chưa kịp đóng cửa phòng,

hắn đã không kịp đợi ôm lấy cô trong không trung, chống đỡ ở trên tường.

Hai chân Lạc Tích Tuyết cách mặt đất, thân thể lập tức mất đi thăng bằng, chỉ có thể thét lên ôm em trai.

Lạc Thiên Uy vừa đúng đưa đi một tay, đi xuống giữ chặt eo nhỏ của cô, vừa nhanh lại vừa mạnh mẽ.

Mới vừa ở trên xe hắn căn bản không có thể hưởng thụ, bây giờ đang ở trong phòng rộng rãi hơn rất nhiều, hắn có thể quên mình chạy nước rút.

“Không nên như vậy cửa còn mở đây chẳng phải sao?” Lạc Tích Tuyết hoang mang sợ hãi khước từ hắn, nhìn cửa chính mở lớn như vậy, trong lòng không khỏi hồi hộp.

Ngộ nhỡ lúc này có người đi vào, vậy thì phải làm thế nào đây?

Lạc Thiên Uy hoàn toàn không chú ý tiếp tục nhu cầu, bàn tay có lực cố định giữ cặp chân của cô, đem cô hướng vào trong thân thể của mình, cờ hồ muốn hòa làm một thể với cô.

“A umh”. Lạc Tích Tuyết vừa định thét chói tai, đôi môi đã bị Lạc Thiên Uy chặn lại.

Gương mặt tuấn tú phóng đại của hắn ép tới, chính xác chiếm lấy đôi môi đỏ mỏng kiều diễm ướt át của cô, dùng sức hôn cô.

Đầu lưỡi như lửa tiến nhanh thần tốc, nồng liệt mà nóng bỏng mang theo điên cuồng kịch lực cắn nuốt, trong nháy mắt xâm chiếm hết tất cả nhận thức cảm giác của cô.

Lạc Tích Tuyết muốn bật lên tiếng king hô trong nháy mắt lại biến thành tiếng uyển chuyển mê người ưm.

Cách chất vải may mặc thật mỏng, cô có thể cảm nhận được nhịp tim mạnh mẽ, kịch liệt hôn, cuồng nhiệt như vậy, tràn đầy chiếm giữ.

Lạc Tích Tuyết bắt đầu truyền đến từng trận mê muội, hắn bá đạo hôn sâu, khiến chân của cô cũng bị tê dại rồi.

Một luồng sóng bao phủ lấy họ, ngay cả không khí cũng nóng lên.

Cuối cùng Lạc Tích Tuyết từng trận run rẩy ở bên trong, té xỉu ở trong lòng em trai.

Lúc cô thức dậy, bầu trời bên ngoài cũng đã tối đi.

Lạc Tích Tuyết mở mắt ra, cảm thấy trên người lạnh buốt, cô cúi đầu nhìn, thì ra em trai đã ôm cô đi tắm rửa tốt.

Hắn vì cô mà đổi ga giường và đệm chăn mới, để cho cô có thể ngủ thoải mái.

Mà những vết thương ứ đọng máu trên người kia, có nứt ra, vết đỏ, đã được bôi thuốc, không còn đau nữa.
Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_21
Phan_22
Phan_23
Phan_24
Phan_25
Phan_26
Phan_27
Phan_28
Phan_29
Phan_30
Phan_31
Phan_32
Phan_33
Phan_34
Phan_35
Phan_36
Phan_38
Phan_39
Phan_40
Phan_41
Phan_42
Phan_43
Phan_44
Phan_45
Phan_46
Phan_47
Phan_48
Phan_49
Phan_50
Phan_51
Phan_52
Phan_53
Phan_54
Phan_55
Phan_56
Phan_57
Phan_58
Phan_59
Phan_60
Phan_61
Phan_62
Phan_63
Phan_64
Phan_65
Phan_66
Phan_67
Phan_68
Phan_69
Phan_70
Phan_71
Phan_72
Phan_73
Phan_74
Phan_75
Phan_76
Phan_77
Phan_78
Phan_79
Phan_80
Phan_81
Phan_82
Phan_83
Phan_84
Phan_85
Phan_86
Phan_87
Phan_88
Phan_89
Phan_90
Phan_91
Phan_92
Phan_93
Phan_94
Phan_95
Phan_96
Phan_97
Phan_98
Phan_99
Phan_100
Phan_101
Phan_102
Phan_103
Phan_104
Phan_105
Phan_106
Phan_107
Phan_108
Phan_109
Phan_110
Phan_111
Phan_112
Phan_113
Phan_114
Phan_115
Phan_116
Phan_117
Phan_118 end
Phan_Gioi_Thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .
XtGem Forum catalog